“Vừa buổi sáng, xin cho tôi nghe sự nhân từ Chúa, Vì tôi để lòng trông cậy nơi Chúa; Xin chỉ cho tôi biết con đường phải đi, Vì linh hồn tôi ngưỡng vọng Chúa” Thi Thiên 143:8
Năm 2018 đã qua đi, chúng ta đánh mất biết bao cơ hội quý báu để được phục vụ Chúa. Nhưng Tạ ơn Chúa vì sự thương xót, nhân từ của Ngài, Ngài vẫn cho chúng ta cơ hội làm lại. Năm 2019 đã đến, Chúa cho cơ hội thứ hai để chúng ta biết nắm lấy Chúa, nhờ cậy Chúa nhiều hơn, hầu cho trong Năm Mới có một Linh Trình Mới với Ngài.
Khi Đa-vít trình dâng những nỗi niềm qua khốn khó của mình trong Thi Thiên 143. Có ít nhất ba điều chúng ta có thể học được trong Thi Thiên này.
Thứ nhất, Một Nhu Cầu Đích Thực (143:8a). Trong cơn khốn khó, Đa-vít nhận biết sâu sắc nhu cầu sống còn của mình nên ông thưa với Chúa: “Vừa buổi sáng, xin cho tôi nghe sự nhân từ Chúa” (143:8a). Qua đó chúng ta khám phá thói quen của đời sống ông Đa-vít: Ưu tiên của đời sống hằng ngày (143:8a). Cụm từ đơn giản “vừa buổi sáng” cho biết một kỷ luật tâm linh mà Đa-vít luôn trân quý và tuân giữ. Đó là ngay khi vừa thức dậy, Đa-vít biệt riêng thì giờ đến với Chúa.
Lắng nghe tiếng Chúa (143:8a). Đa-vít ghi rõ: “xin cho tôi nghe” nói lên tinh thần sẵn sàng muốn nghe Chúa nói ngay thì giờ đầu tiên, khi ông vừa thức dậy. Sống với Chúa (143:8a-iii). Khi thưa với Chúa “Vừa buổi sáng, xin cho tôi nghe sự nhân từ Chúa” Đa-vít muốn ngay từ giây phút đầu tiên của một ngày, ông lắng nghe tiếng Chúa, suy ngẫm về bản tánh và mỹ đức của Chúa để có thể sống với Chúa trọn ngày.
Tạ ơn Chúa dùng cụm từ ngắn ngủi của Đa-vít để lại, giúp tôi nhờ ơn Chúa thực hành điều thứ nhất trong hành trình thuộc linh của tôi trong năm mới, giai đoạn mới, thời điểm mới này là ưu tiên dành ra thì giờ gặp Chúa mỗi ngày. Bí quyết này đã giúp Đa-vít vượt qua biết bao hiểm nguy, khốn cùng của đời sống. Trong bận rộn của cuộc sống, áp lực của nhiều thứ, chúng ta không có thì giờ đến với Chúa, không lắng nghe tiếng Chúa, không suy ngẫm về Chúa. Sai sót nghiêm trọng này đã khiến chúng ta thất bại trong đời sống cá nhân, hôn nhân, gia đình, dạy dỗ con cái, và ngay cả việc làm ăn hằng ngày.
Thứ hai, Một Cam Kết Dứt Khoát (143:8bc) Đa-vít ghi rõ: “Kẻ thù nghịch đã đuổi theo linh hồn tôi, giày đạp mạng sống tôi dưới đất; nó làm cho tôi phải ở nơi tối tăm, khác nào kẻ đã chết từ lâu” (143:3). Khi bị săn đuổi tứ bề, đến bước đường cùng, không lối thoát; Đa-vít luôn xác định một cam kết dứt khoát. Đó là: “Vì tôi để lòng trông cậy nơi Chúa; Xin chỉ cho tôi biết con đường phải đi” (143:8bc). Đa-vít xác định rõ đối tượng ông tôn thờ và phụng vụ: Đức Chúa Trời, Đấng duy nhất tôi tôn thờ, phụng vụ (143:8b). Khi minh định “tôi để lòng trông cậy nơi Chúa” (143:8b), Đavít cho biết ông đặt trọn đức tin nơi Chúa. Ngài là nguồn trông cậy, là hy vọng của đời ông. Chúa là Chủ và làm Chủ cuộc đời ông. Ông chỉ tôn thờ, phụng vụ một mình Ngài. Chúa là Chủ trong từng khía cạnh, lãnh vực của đời ông.
Luôn tìm cầu ý Chúa, làm theo ý Chúa (143:8c). Ông gióng lên nguyện vọng, tâm tư, cam kết suốt đời của mình qua lời cầu nguyện chân thành, rõ ràng, ngắn gọn: “Xin chỉ cho tôi biết con đường phải đi” (143:8c). Sau đó, ông trình bày rõ hơn, chi tiết hơn: “Xin dạy tôi làm theo ý muốn Chúa, vì Chúa là Đức Chúa Trời tôi; Nguyện Thần tốt lành của Chúa dẫn tôi vào đất bằng thẳng” (143:10). Trong cuộc sống thực tế đầy áp lực, cuốn hút, và đòi hỏi này; chúng ta thường chạy theo nhu cầu, theo dòng chảy của cuộc đời, và quên tìm biết ý Chúa. Đa-vít là một gương sáng cho tôi. Xin Chúa giúp tôi theo gương ông, có một cam kết dứt khoát trong đời sống: Luôn luôn tôn thờ Chúa, tìm kiếm, lắng nghe, và làm theo ý Chúa trong từng khía cạnh của đời sống ngay từ hôm nay.
Thứ ba, Một Quyết Tâm Lâu Dài (143:8d) Trong lúc bị săn đuổi, Đa-vít đã thở than với Chúa: “Đức Giê-hô-va ôi! Xin mau mau đáp lời tôi! Thần linh tôi nao sờn. Xin chớ giấu mặt Chúa cùng tôi, e tôi như kẻ xuống huyệt chăng” (143:7). “Vì linh hồn tôi ngưỡng vọng Chúa” (143:8d). Chúa là lẽ sống của chúng ta. Chúng ta luôn khát khao Chúa, tìm cầu Ngài (143:8d). Đa-vít nhấn mạnh: “Tôi giơ tay hướng về Chúa; Lòng tôi khát khao Chúa như đất khô hạn vậy” (143:6). Xin Chúa cho chúng ta thật sự khát khao Chúa và Lời Ngài.
Trong năm mới – trong bước đường theo Chúa, xin Chúa giúp chúng ta ưu tiên sắp xếp thì giờ để đọc, học, và lắng nghe Chúa qua Kinh Thánh mỗi ngày, mỗi tuần, mỗi tháng.
Giao thác và trông cậy vào Chúa trong từng khía cạnh của đời sống (143:8d-ii). Trong hai câu cuối của Thi Thiên 143, Đavít cho thấy quyết tâm trọn đời của ông. Thứ nhất, chỉ có Chúa là Đấng giải cứu, vì Ngài thành tín, công bình, và hiểu nhu cầu của cá nhân ông: “Lạy Đức Giê-hôva, vì cớ danh Ngài, xin hãy làm cho tôi được sống; Nhờ sự công bình Ngài, xin rút linh hồn tôi khỏi gian truân” (143:11). Thứ hai, kẻ thù luôn ám hại; nhưng ông vững tin, trình dâng họ cho Chúa, giao thác trọn vẹn để Chúa giải quyết: “Nhờ sự nhân từ Chúa, xin hãy diệt hết kẻ thù nghịch tôi, và hủy hoại những kẻ hà hiếp tôi; vì tôi là kẻ tôi tớ Chúa” (143:12). Chúng ta biết rõ Đa-vít có cơ hội để giết vua Sau-lơ. Chính những người gần gũi đã thúc đẩy ông. Nhưng Đa-vít khẳng định rằng việc đó của Chúa, ông không bao giờ đụng đến người đã được Chúa xức dầu, biệt riêng. Vững tin, sống, và làm rạng danh Chúa (143:8d). Chúng ta nhìn thấy rõ điều đó qua câu mở đầu của Thi Thiên 143 này. Đa-vít có mối tương giao thắm thiết với Chúa mỗi ngày, nên ông luôn vững tin rằng ông sẽ được Chúa đáp lời, nhậm lời theo đúng ý Chúa cho ông: “Lạy Đức Giê-hô-va, xin hãy nghe lời cầu nguyện tôi, lắng tai nghe sự cầu xin của tôi; nhân sự thành tín và công bình của Chúa, xin hãy đáp lại tôi” (143:1). Phần ông chỉ biết sống với Chúa, làm theo ý muốn Chúa, để danh Chúa luôn được tôn cao.
Tạ ơn Chúa nhân từ, thương xót luôn cho chúng ta thêm cơ hội để xưng tội với Chúa, sửa sai và nhờ cậy nơi Ngài mà chúng ta cam kết sống cho Chúa, tôn thờ, và phụng vụ Ngài. Hy vọng mỗi chúng ta dành ra thì giờ để tính sổ, lượng giá, đếm phước lành Chúa ban trong thời gian qua khi bước vào những ngày đầu của năm mới 2019 này.
Trong ơn Chúa, xin Chúa Thánh Linh soi sáng giúp mỗi người nhận thấy rõ nhu cầu cấp thiết của cá nhân, gia đình, ban ngành, chi hội, công tác mà Chúa giao thác để cậy ơn Chúa, dâng lên cho Ngài một của lễ thực tế, mang tính chiến lược, với cam kết thật dứt khoát, rõ ràng; cùng với một quyết tâm lâu dài sống cho Chúa ý nghĩa hơn, trọn vẹn hơn để danh Chúa thật sự được tôn cao trong từng khía cạnh của đời sống, và chính mỗi chúng ta cũng thỏa lòng vì được làm nguồn phước cho nhiều người. Muốn thật hết lòng.
(Nguồn: Web Tổng Liên Hội.)