Thơ: MỌI SỰ ĐÃ ĐƯỢC TRỌN

Ba (mươi) ba năm ngắn ngủi
Chứa đựng cả chương trình
Thực hiện lời đã hứa
Ban đầu thuở xa xưa

Ngài đã vì yêu đến thế gian
Cam lòng lìa bỏ chốn cao sang
Xuống trần trải nghiệm đời nhân thế
Đạm bạc đơn sơ giữa khó nghèo
Đến tuổi thành niên, vâng ý Cha
Đón nhận quyền năng đuổi quỷ ma
Chữa lành bệnh tật người đau ốm
Giảng dạy lời Cha ban phát ra

Ngài chính đèn soi dẫn chúng ta
Cho người tội lỗi được thứ tha
Con đường, chân lý và sự sống
Được đến cùng Cha để phục hoà
Ngài đã nhiều phen nói tiên tri
Về ngày Ngài sẽ phải ra đi
Treo trên thập giá vì nhân thế
Cứu chuộc sinh linh khỏi tội tình

Ngài vốn con Trời bao hiển vinh
Hạ mình vâng phục chịu xem khinh
Roi đòn đau đớn mình tuôn huyết
Màn xé làm hai, đất chuyển mình
Trời đất tối sầm mây phủ đen
Đau lòng Cha nước mắt tuôn rơi
Mồ hôi như máu cùng tuôn xuống
“Cha hỡi! Sao Cha lìa bỏ con?”

Nhưng vẫn là nên theo ý Cha
Con đường thập giá phải đi qua
Trước giờ nhắm mắt lìa nhân thế
“Mọi sự trọn rồi!” Như ý Cha.
Tiếp nối chương trình đang dở dang
Hoàn thành sứ mệnh Ngài đã mang
Hướng về sự sống đầy vinh hiển
Sự chết kinh qua, trả giá mình

Giê-xu Ngài để lại một gương
Như để soi mình cho bốn phương
Năm châu bốn biển đều soi thấu
“Tin cậy vâng lời“ theo ý Cha
Mạng lệnh ngày nào đã ban ra
Tin Lành mau chóng hãy lan xa
Mọi sự Ngài làm nay đã trọn
Còn ta? Ngày ấy sẽ bao xa?

Ánh Tuyết

The post Thơ: MỌI SỰ ĐÃ ĐƯỢC TRỌN appeared first on Hội Thánh Tin Lành Việt Nam.

Comments are closed.