Thơ: ĐỨC TIN TRONG NGHỊCH CẢNH

* “Tôi vẫn tin Ngài dầu khi gặp cảnh khổ nào. Hoặc khi yên tĩnh, hay chìm trong bể thẳm sâu. Tôi sống mỗi ngày, nương Chúa không thôi. Chúa Cha trên trời hằng chăm nom tôi mọi nơi…”

Đương trong thời Giê-sa-bên – A-háp
Có một cơn hạn hán đã xảy ra
Bởi cớ tội Vua A-háp gian tà
Nghe theo vợ, thờ Ba-anh thần tượng  (1)

Vua A-háp đã xây lưng phạm thượng
Nên tội này Chúa không thể thứ tha
Cậy Ê-li, tôi tớ Chúa phán ra:
“Những năm đến trời không mưa xuống đất”  (2)

Lúc ban đầu thức ăn còn dư dật
Thời gian sau dân khổ sở lầm than
Mỗi hạt lúa quí báu như hạt vàng
Đất nứt nẻ, cây thì khô cháy rụi

Bầy chiên gầy, da bọc xương trơ trụi
Mắt lim dim, nằm thoi thóp trong chuồng
Người người mong có được một giọt sương
Giữa cái nắng, nung như thiêu như đốt

Đồng lúa mì đang lớn lên tươi tốt
Cũng cháy khô dưới sức nóng mặt trời
Họ đổ xô tìm kiếm khắp mọi nơi
Nhưng vô vọng, không nơi nào có nước  (3)

Cơn hạn hán, Đức Chúa Trời báo trước
Đều xảy ra y lời phán của Ngài
Sự hình phạt giáng xuống đất vì ai?
Vì A-háp xui cho dân bội nghịch

Riêng Ê-li, Chúa bảo qua Kê-rít
Chúa nuôi ông bằng phép lạ của Ngài
Cứ mỗi chiều, và mỗi buổi sáng mai
Bánh và thịt, quạ tha về cung cấp  (4)

Suốt thời gian Ê-li sống ẩn dật
Nước trong khe Kê-rít chảy dồi dào
Lương thực thì đầy đủ biết là bao!
Ơn thần hựu Đức Chuá Trời chăn giữ

Nhờ ơn Chúa ông bình an vô sự
Cho đến khi khe Kê-rít cạn dòng
Nhưng những năm hạn hán vẫn chưa xong
Ngài truyền bảo ông đi qua nơi khác

Lúc bấy giờ cuộc sống thật bi đát
Lan tràn ra khắp xứ khắp mọi miền
Sa-rép-ta cũng không thể bình yên
Dù là xứ thuộc về thành dân ngoại

Tại nơi đây có người đàn bà góa
Sống lắt lay bên cạnh đứa con trai
Họ không còn hi vọng sống lâu dài
Lượm chút củi nấu ăn rồi để chết

Ê-li bảo: “bánh bà làm trước hết
Phần cho ông rồi đến mẹ con bà”
Thật vô lý nhưng bà vẫn nghe qua
Và nhờ đó, mẹ con bà được sống

Sống đức tin là không hề day động
Ngài đặt ta trong bất cứ cảnh nào
Như Ê-li, không một chút xôn xao
Khi phải sống trong cảnh Ngài đặt để

Người bà góa đức tin cũng như thế
Vì bà chưa, hề biết Đức Chúa Trời
Nhưng đã tin và cũng đã vâng lời  (5)
Nên thánh sử còn lưu danh mãi mãi ./.

Quang Minh

 I Các vua 16: 31-33

I Các vua 17: 1b.

I Các vua 17: 7.

I Các vua 17: 6

I Các vua 17: 15.

The post Thơ: ĐỨC TIN TRONG NGHỊCH CẢNH appeared first on Hội Thánh Tin Lành Việt Nam.

Comments are closed.