Quán trọ ngày xưa đóng cửa rồi.
Chủ quán để Chúa nằm chơi vơi.
Trong màn đêm lạnh không chăn, chiếu
Rơm khô thay nệm đón Con Trời
Ta vẫn trách người quá vô tâm,
Nên nỗi để cho Con Trẻ nằm,
Trong chốn chuồng lừa tanh hôi ấy,
Tiết trời ôi lạnh rét căm căm.
Chủ quán ham chi chút bạc tiền!
Chẳng hoài đoái đến mảnh đời riêng
Ma ri, Giô sép nghèo, nghèo quá!
Chẳng có nơi nằm để ngủ yên.
Hai ngàn năm qua Chúa vẫn chờ
Ôi sao nhân loại vẫn thờ ơ!
Vẫn mặc Con Trời bên ngoài cửa
Nắng, mưa, lạnh, rét -vẫn hững hờ
Chúa vẫn đang chờ ai có hay?
Giáng sinh rộn rã phố sá này.
“Quán trọ ngày nay” mau đón Chúa,
Để giáng sinh về ấm áp thay.
Chủ quán ngày xưa đã chối Ngài,
Nên người đánh mất cả tương lai,
Chỉ ngồi hối tiếc giá như đã…
Nhưng nào cơ hội đến lần hai?
Chúa vẫn kiếm tìm một chỗ rày,
“Quán trọ ngày nay” rộng vòng tay,
Mời Chúa vào cùng, Ngài ở với,
Từ đây cho đến mãi lâu dài.
Hoa Dã Quỳ
11/11/2020
Content retrieved from: https://httlvinhphuoc.org/vi/duong-linh/Van-Tho-Nhac/Qua-n-tro-nga-y-nay-6770/.