
“Nhưng về phần kẻ ưa sự vui-chơi, thì dẫu sống cũng như chết”. I Ti-mô-thê 5:6
Lời Chúa phán trong thời kỳ sau rốt
Lắm kẻ ưa sự vui thú của đời
Hơn là lòng yêu mến Đức Chúa Trời
Hạt giống đạo không nẩy mầm lên được (1)
Trong cuộc sống họ luôn tìm cho được
Những thú vui thỏa mãn xác thịt mình
Họ không hề nhận biết Đấng Công bình
Không liên hệ nên không thờ phượng Chúa (2).
Bị vui thú thế gian này vây bủa
Làm mù lòng, che đậy mất lương tri
Họ luôn luôn từ chối Chúa bởi vì
Họ dẫu sống nhưng thật là đã chết
Với những kẻ vui chơi không mỏi mệt
Đang miệt mài trong cách sống truy hoan
Không có tên trong danh sách Thiên đàng
Bởi họ vốn là con người ngu muội (3)
Có những kẻ muốn lưu danh tên tuổi
Những anh hùng niên thiếu xã hội nay
Cứ ăn chơi xả láng suốt cả ngày
Không biết đến ngày mai mặc kệ nó
Những kẻ đó Thánh Kinh đã chép rõ
Ở dưới cơn thạnh nộ Đức Chúa Trời
Bị rủa sả vì đã sống ăn chơi
Rồi phạm tội nhưng không hề biết chán (4)
Kẻ vui chơi thường vung tay quá trán
Khi cùng đường mới tỉnh ngộ tiếc thay!
Nhưng xem ra đời sống vẫn còn may!
Nếu quyết định về nhà Cha thú tội
Chúa yêu thương vẫn tháng ngày chờ đợi
Đứa con trai hoan lạc sẽ trở về (5)
Kịp giã từ một kiếp sống đam mê
Để được hưởng tình yêu thương nồng ấm
Nếu cứng lòng mải mê trong nệm ấm
Chốn phồn hoa đô thị lắm mưu mô
Đào cho mình một chỗ xuống nấm mồ
Vì không thể tránh khỏi cơn đoán phạt (6)
Người có lòng kính mến Chúa thì khác
Coi thú vui như cỏ rác bên đường
Xưa Môi-se, bỏ lạc thú vấn vương
Cùng dân Chúa chịu chung nhiều hà hiếp
Người tin kính, đều luôn luôn nhận biết
Điểm cuối cùng của vui thú thế gian
Sẽ đem lại sầu não đến vô vàn (7)
Bởi hậu quả chiều theo lòng tư dục
Người có Chúa, bắt thân mình phải phục
Ở dưới quyền cai trị của Thánh Linh
Phải kể mình như đã chịu đóng đinh
Con người cũ với Ngài trên thập giá
Phải ép mình, kiêng khem không buông thả
Chọn cho mình con đường hẹp bước đi
Con đường rộng khoảng khoát chẳng ra gì
Lắm kẻ đã sa chân vào chốn ấy
Đừng mê tham theo mắt mình nhìn thấy
Cùng những lời ngon ngọt của thế gian
Hãy ham mến các sự ở Thiên đàng
Bươn theo sự thỏa lòng và tin kính
Nhờ cậy Chúa đi con đường công chính
Sống biết ơn Tạo Hóa dựng nên mình
Trọn một đời làm danh Chúa hiển vinh
Đúng mục đích ban đầu Ngài tạo dựng
Đừng phí mình những cuộc vui không xứng
Mất linh hồn, nào có biết lấy chi
Cả thế gian cũng không thể so bì
Linh hồn mất lấy chi mà đổi lại?
Lời Chúa khuyên, ai ơi đừng trễ nải
Dâng thân mình làm của lễ hôm nay
Của lễ sống và thánh đẹp ý Ngài
Để thờ phượng Đức Chúa Trời hằng sống
Hãy quay về, lìa xa con đường rộng
Chắc chắn Ngài sẽ mở rộng vòng tay
Mừng đón con đã lạc mất lâu nay
Tưởng đã chết mà bây giờ được sống.
Quang Minh
1. Lu-ca 8:14
2. Gióp 21:15
3. Truyền Đạo 7:4
4. Gia-cơ 5: 5,6
5. Lu-ca 15:20
6. A-mốt 6: 4-6
7. Châm Ngôn 14: 13b
The post Thơ: SỐNG NHƯ ĐÃ CHẾT appeared first on Hội Thánh Tin Lành Việt Nam.